Chương 313: Rốt cuộc mình là ai? (1)
Nương theo ánh lửa của đèn dầu, hắn nhìn thấy giữa phòng khách cũng có một pho tượng đá giống hệt với nhà bà thím từng thấy.
Lại gần xem, thật ra pho tượng này không tạc cả người mà chỉ có nửa trên của một người đàn ông, diện mạo của người đàn ông không rõ ràng, tóc rất dài, mặc áo choàng tay rộng, đường nét trên quần áo mượt mà, nhưng từ dưới mông thì không được khắc nữa, chỉ có cái bệ hình tròn hơi rộng ra.
Thoạt nhìn như thể người đàn ông này chui lên từ cái bệ.
Trước tượng đá cũng đặt một cái đĩa, chỉ là cái đĩa này trống trơn, được rửa sạch sẽ, trông như thể chưa từng đựng cái gì.