Lâm Uyên ngồi ở nhà, hắn vẫn chưa ngủ, đang xem bảng xếp hạng. Kết quả này không khiến Lâm Uyên cảm thấy bất ngờ chút nào.
Vốn tưởng bản thân còn cách top 10 một khoảng, dù Thiên Long có giá trị văn học cao thì vẫn là tiểu thuyết võ hiệp. Không ngờ sau đợt này danh tiếng của hắn đã suýt soát top 10.
Đây là Lam Tinh, văn hoá phương đông chiếm ưu thế rất lớn. Võ hiệp Kim Dung bị văn hoá phương tây bài trừ. Nhưng đây lại là nơi văn hoá phương đông bá chủ, nên có thể càn quát tám châu.
Nhờ thế mà số liệu của hắn mới tăng vọt, nếu xếp hạng của mọi người đều gần nhau như vậy, Lâm Uyên cảm thấy mình không nên bỏ qua cơ hội này. Hắn cần phải ra sách mới trong năm nay, cho kịp lần cập nhập bảng xếp hạng cuối cùng của năm, giúp Sở Cuồng vào top 10.
Hắn không sợ thiếu thời gian, hắn có thể viết truyện ngắn. Một khi truyện ngắn thành công thì sức ảnh hưởng của nó sẽ không kém hơn truyện dài, lại thu hút được sự chú ý toàn cầu.