“Ta có người bạn, muốn tổ chức triển lãm tranh cá nhân.”
“Người bạn mà học đệ nói, chính là Ảnh Tử lão sư sao?”
“Phải.”
“Là vì chuyện xếp hạng sao?”
Tôn Diệu Hoả nghe xong đã hiểu suy nghĩ của Lâm Uyên, giọng điệu nhiệt tình đột nhiên trầm xuống, sau đó trở nên hưng phấn: