Đây là sức ảnh hưởng từ việc văn hóa Trung Châu xâm lấn. Nếu chuyện này là một trò chơi, sau khi tám đại châu thống nhất thì Trung Châu sẽ chính là trùm cuối.
Trong thực tế, Trung Châu đúng là đang thể hiện như trùm cuối thật. Dù như thế thì đã sao, khi đối mặt với giới hạn thực sự, gã khổng lồ cũng phải chùn bước.
Trước khi Trung Châu sáp nhập nửa năm thì đã có vài hãng sách lớn liên hệ với các đại thần Trung Châu để bàn chuyện làm ăn. Ngày Trung Châu sáp nhập, các hãng sách lớn liền tung ra toàn bộ những tác phẩm đã ký từ trước.
Trong dịp tết này, sản lượng tiêu thụ của các đại thần Trung Châu bỗng chốc tăng vọt. Bảy ngày mưa sa bão táp, những tác giả khác chẳng phải là đối thủ của họ.
Chỉ mất năm ngày, lượng tiêu thụ sách Lam Tinh đã có đến bảy cái tên thuộc Trung Châu. Còn lại ba người trong số đó thuộc những châu khác. Ba người này lần lượt là Sở Cuồng, quán quân đứng đầu, thứ sáu là Môn Nhược Ngu và thứ chính là Nhậm Thiên Sư.