Sau nửa buổi hoang mang, Kim Mộc mới nói khẽ: “Thôi, cứ để ta tìm đạo diễn bên ngoài đi, vẫn đáng tin hơn, ít nhất có thể đảm bảo trình độ chuyên môn của người ta.”
“Nhưng ta muốn thử xem thế nào.”
Lâm Uyên chỉ vừa nghĩ ra ý này thôi, càng nghĩ càng cảm thấy vẫn nên tự mình làm. Lâm Uyên từng dựa vào hệ thống học được rất nhiều năng lực chuyên nghiệp. Phần lớn đều có liên quan đến công việc của ba thân phận. Trong đó cũng có rất nhiều kiến thức về đạo diễn anime đấy, không biết là khối kiến thức ấy tương đương với bao nhiêu quyển sách nữa.
“Ta phản đối.” Kim Mộc sẽ không nghi ngờ năng lực của Lâm Uyên nhưng khi đối phương đưa ra ý tưởng muốn làm đạo diễn anime thì hắn vẫn nhất quyết lắc đầu.
Đùa gì vậy chứ? Lâm Uyên làm đạo diễn anime sao?