Lâm Uyên đăng xong tin thì không chú ý đến động tĩnh trên mạng nữa. Thời gian này chuyện hắn cần làm cho xong chính là viết “Tôi, robot". Ở Lam Tinh có rất nhiều quyển khoa huyễn về robot nhưng không tạo thành một hệ thống đồng nhất. Bởi vì mỗi tác giả có sự hiểu biết của riêng mình về robot.
Ba định luật chính được đề xuất bởi “Tôi, Robot" khác nhau. Lâm Uyên tin rằng ba định luật này sẽ trở thành những luật tối cao của robot trong khoa huyễn. Đó chỉ là lý thuyết còn định luật mà Asimov đề xuất ra hầu như đều được áp dụng triệt để.
Nhưng có ngoại lệ không, tất nhiên là có. Chẳng qua khán giả có chấp nhận nó hay không? Đương nhiên là không rồi, vì hệ thống thần thoại đó đã ăn sâu vào trong nhận thức của khán giả.
Ví dụ như ngươi viết tiểu thuyết thần thoại, hoàn toàn có thể để Tôn Ngộ Không đánh Như Lai Thần Chưởng. Nhưng độc giả sẽ không chấp nhận nó, bởi vì hệ thống thần thoại đã ăn sâu rồi.
Độc giả đã chấp nhận với những quan niệm xưa cũ truyền thống. Vi phạm hệ thống này cảm thấy đó là một sự phản bội kinh khủng, cảm giác cội gốc sẽ bị sụp đổ.