Mấy ngày tiếp theo, Lâm Uyên yên lặng chờ đợi triển lãm tranh cá nhân của mình được tổ chức ở Trung Châu.
Trong phòng làm việc của Ảnh Tử, Kim Mộc dùng vẻ mặt nghiêm túc nói: “Sau buổi triển lãm này, xếp hạng của Ảnh Tử nhất định sẽ tăng cao, đạt được thành tự đáng mong đợi.”
Kim Mộc rất có lòng tin vào trực giác của mình, hắn đã tận mắt nhìn thấy hệ liệt Hoạ Hồn. Sự rung động đó chính là thứ hắn chưa từng được nhìn thấy ở bất kỳ tuyệt tác nào ở Lam Tinh.
“Ừm.” Lâm Uyên gật đầu.
Khi triển lãm chính thức bắt đầu, kết quả đó sẽ diễn ra đúng như dự kiến. Khắp Lam Tinh chỉ có năm người đáng được xưng danh hoạ, bao gồm cả Lâm Uyên trong đó.