Nếu dùng vẻ ngoài của người máy để mô tả Eva là một chuyện vô cùng khó khăn, khiến rất nhiều nhân viên trong bộ phận của cô buồn rầu muốn chết.
Còn bây giờ, đứng trước hình tượng Eva mà Ảnh Tử lấy ra, nữ phụ trách cảm thấy chẳng còn hình tượng nào phù hợp hơn nữa. Toàn thân Eva một màu trắng thuần, bóng láng, thiết kế thuôn dài, cảm giác vô cùng đối lập với Wall-E.
Đôi mắt điện tử công nghệ cao kia không hề lạnh lùng. Lúc lộ ra vẻ chế giễu, đôi mắt Eva liền biến thành mặt trăng lưỡi liềm cong cong xuống dưới. Lúc khóc thì lưỡi liềm lại đảo hướng lên trên. Lúc bất đắc dĩ thì xuất hiện một đường thẳng tắp. Còn động tác che miệng cười duyên dáng, khiến người ta phải chú ý ngay.
Ngoài ra, bao quát về thuyền trưởng, các nhân viên dọn vệ sinh hay là robot điều khiển phi thuyền, tất cả đều được thiết kế hoàn chỉnh. Hoàn chỉnh đến mức khiến nữ phụ trách có một cảm giác mãnh liệt rằng, những thiết kế này hoàn toàn không cần phải sửa. Cứ trực tiếp sử dụng thành phẩm rồi dựng thành phim là được rồi.
“Ta không có ý kiến gì cả.” Sau khi nữ phụ trách xem hết các thiết kế, hít một hơi thật sâu, rồi thốt ra lời khen ngợi từ đáy lòng: “Tổng đạo diễn, ngài thật sự quá lợi hại!”