Trong số các khán giả, có rất nhiều người là nghê sĩ chuyên nghiệp, có tài mà giấu. Nơi này lại là kênh phát sóng của nhạc hội Lam, có thể nói là đầy đủ mọi loại nhạc cụ.
Lâm Uyên ôm đàn Cello hơi nhắm mắt lại, sau đó bắt đầu kéo dây đàn, ngón nghề vô cùng thành thạo, không hề vướng víu, vừa nhìn đã biết dân lão luyện. Ngay lập tức, tiếng đàn Cello hùng hồn vang lên, giai điệu thâm trầm, quanh quẩn trong kênh phát sóng.
Ba mươi giây, Lâm Uyên ngừng lại, bình luận đã nhảy liên tục.
“Dễ nghe!”
“Trời đất!”