“Nếu là vậy thì phiền toái thật! Chúng ta không thể động vào nhà tư bản Do Thái, cho dù là ở trong nước cũng không ngoại lệ, trừ khi. . .”
“Cho nên, chúng ta cần người ở tầng lớp cao hơn ra mặt! Hơn nữa nhất định phải ra mặt mới được!” Hứa Mặc bình thản nói: “Lần này ta bảo Max cử người đến là để thăm dò phản ứng của Hứa Bác Hãn, xem mối quan hệ giữa ông ta và nhà tư bản Do Thái sâu bao nhiêu? Chờ thăm dò rõ ràng át chủ bài sau lưng ông ta, chúng ta mới dễ dàng ra tay!”
Cố Hoán Khê im lặng nhìn Hứa Mặc, bỗng nhiên đi tới ngồi xuống bên cạnh hắn.
“Ta chỉ muốn ngươi nghỉ ngơi thật tốt! Ngươi mệt mỏi quá rồi!” Cố Hoán Khê đau lòng nhìn hắn.
Hứa Mặc nghe vậy thì vui vẻ, bỗng nhiên đưa tay sờ lên đùi phải của cô ấy.