Nếu như vừa nãy nàng vận chuyển nguyên khí ngăn cản, giáo huấn mà nàng chịu sẽ càng đau, càng khắc sâu hơn.
Trầm mặc mấy giây, Thiên Diễn bỗng nhiên ngoái nhìn trừng mắt về phía Hứa Nguyên, đã thấy tên vương bát đản này theo dõi thân thể nữ nhân tâm cơ kia không rời mắt.
Nắm chặt gậy sắt màu đen, tay ngọc bỗng nhiên dùng sức nắm lại, khí cụ cứng rắn phát ra tiếng vang mảnh, trực tiếp bị bóp thành hình một dấu tay.
Hứa Nguyên không tự giác rùng mình một cái, lưu luyến không rời thu hồi ánh mắt.
Mà trong chớp mắt sau đó, trong lòng Hứa Nguyên lại cảm thấy có chút buồn cười.