Nhìn qua nam tử bạch bào ngồi phía trên cổ liễu che trời, Thiên Dạ giống như hảo hữu mà cười cười hỏi:
"Hứa Nguyên, ngươi còn có nhàn tình nhã trí mà thay quần áo, xem ra là thành công rồi, thật sự chúc mừng."
Nói đến đây, Thiên Dạ dừng lại trong chớp mắt, nhìn chằm chằm mi tâm hiện lên ấn ký cánh hoa đào của Hứa Nguyên, ý cười lành lạnh:
“Nhưng mà ta ngược lại rất hiếu kì, ngươi làm thế nào có thể kháng trụ được đoạt xá của Âm Quỷ Thánh giai?"
"."