Nhưng cũng ngay tại lúc này, hết thảy chung quanh dần dần bắt đầu trở nên rõ ràng, huyết vụ trong gian uyên vốn dĩ sền sệt đến mức không thể dò xét dần dần trở nên trong suốt dưới cảm giác của hắn.
Đôi mắt huyết đồng mê ly mờ mịt đảo qua bốn phía, Hứa Nguyên phát hiện chính mình có thể trực tiếp xuyên thấu qua huyết vụ và hắc ám nhìn thấy xúc tu huyết nhục của Lạc Hi Nhiên đang bám vào đá vôi trên vách động và những dị quỷ không ngừng tới lui trong huyệt động kia.
Mà trong thoáng chốc, Hứa Nguyên thấy được một nữ tử ở chỗ sâu huyết vụ.
Môi đỏ sung mãn, hai con ngươi ẩn tình ôn nhu như nước, một thân sườn xám đỏ tươi phác hoạ ra dáng người gần như hoàn mỹ của nàng, nàng chậm rãi đưa tay ra về phía hắn.
Trong một chớp mắt tiếp theo, tựa hồ nhận lấy tác động phía trên huyết mạch, ánh mắt Hứa Nguyên mờ mịt chậm rãi đứng lên từ trên mặt đất, đi về trong huyết vụ sền sệt.