Thẩm Hi Hi cũng như nghĩ đến điều gì đó, lộ ra vẻ kinh ngạc: "Ngài không phải là cha của Trương Hằng chứ? Hắn ta đã nói với ta rằng có một người cha là nhà nghiên cứu nhưng hình như vẫn luôn ở nước ngoài, chẳng lẽ ngài cũng là người chơi nhưng theo ta được biết thì không có người chơi nước ngoài."
"Ta không phải người chơi, chỉ là một người bình thường thôi." cha Trương nói.
"Xin thứ lỗi, người bình thường sẽ không xuất hiện ở đây, hơn nữa còn mang theo súng." Thỏ chỉ vào thắt lưng của cha Trương .
"Ồ, đây chỉ là để phòng thân thôi, thực ra lúc chiến đấu nãy ta cũng không dùng đến, bây giờ xem ra cũng vô dụng rồi." cha Trương vừa nói vừa ném khẩu súng lục xuống ao nước bên cạnh.
"Ngài không phải là người chơi? Vậy tại sao lại có vẻ không hề ngạc nhiên về những chuyện xảy ra ở đây?" Thỏ trợn tròn mắt.