Cùng với những giọt máu bắn tung tóe, cơ thể mục tiêu ngã ngửa ra sau, bất lực ngã xuống đất.
Còn lúc này Trương Hằng cũng nhận ra vòng vây xung quanh bắt đầu siết chặt, hắn không tham công, dứt khoát cất SR-25, tiếp tục chuyển đến nơi khác.
Chỉ là lần này Trương Hằng trên đường di chuyển lại gặp rắc rối, hai tên song sinh dựa vào năng lực bất tử của mình mà đến rất nhanh, lúc đầu còn thong thả đi như tản bộ nhưng sau đó bước chân càng lúc càng nhanh, cho đến khi hoàn toàn chạy, giống như hai con hươu nhỏ, nhảy nhót trong rừng một cách nhanh nhẹn.
Cùng lúc đó, để phối hợp với hành động của bọn họ, người đàn ông đeo kính đen còn đặc biệt rút ra một đội nhỏ để tiến hành hỏa lực áp chế Trương Hằng, vì vậy lần này Trương Hằng chỉ di chuyển chưa đầy năm mươi mét đã bị cặp song sinh kia đuổi kịp.
Nhưng hai người lại không vội ra tay, một trong hai thậm chí còn cúi chào Trương Hằng, hành lễ nói: "Thưa ngài Simon, đã nghe danh từ lâu."Trương Hằng cũng đang đánh giá cặp song sinh trước mắt: "Các ngươi xưng hô thế nào?"