Nói xong, hắn ta lại cầm viên đá nhỏ lên, lần này lại hơi sửng sốt: "Cựu Ấn?"
"Anh cũng biết thứ này?" Trương Hằng quan sát vẻ mặt của anh chàng quần đùi đi biển.
"Tất nhiên, tôi cũng đọc tiểu thuyết và chơi game mà" anh chàng quần đùi đi biển sau đó lại hỏi: "Anh có muốn bán thứ này cho tôi không? Tôi có thể trả một trăm, không, hai trăm điểm."
"Tôi không biết điểm trò chơi còn có dịch vụ thu hồi đạo cụ." Trương Hằng nói.
"Không phải dịch vụ của điểm trò chơi, là tôi tự mua." Anh chàng quần đùi đi biển nói: "Anh cũng không cần lo tôi lừa đạo cụ của anh, tất cả Cựu Ấn đều là đạo cụ cấp F, theo giá trị giao dịch giữa những người chơi các anh thì sẽ không quá năm mươi điểm, nếu anh bán cho tôi thì có thể kiếm được gấp bốn lần giá gốc, hơn nữa thứ này chỉ có một công dụng, bình thường cũng chẳng dùng được."