"Anh ta may mắn, Cựu Ấn khắc hình cành cây đó đã đập trúng con quái vật, khiến nó buông xúc tu, rơi khỏi cột đá nhưng có vẻ như không bị thương nhiều, tuy nhiên đối với chúng tôi thì đây vẫn là một tin tốt, vì điều này lại giúp chúng tôi kéo dài thêm một chút thời gian, chỉ là chúng tôi chưa kịp vui mừng thì đã thấy thêm nhiều con quái vật chạy ra."Nhìn thấy chúng, lòng tôi cũng tuyệt vọng, cột đá này rất cao, chúng tôi mới trèo được chưa đến một phần mười chặng đường, căn bản không thể quay lại con đường băng phía trên trước chúng, mặc dù Cựu Ấn có vẻ có tác dụng với chúng nhưng không thể chịu được số lượng của chúng quá đông.
Bác Sĩ và tôi đều sợ ngây người, mặc dù chúng tôi vẫn đang trèo lên nhưng đây chỉ là phản ứng bản năng của cơ thể, vì não chúng tôi đã trống rỗng, sau đó tôi thấy thêm hai con quái vật lao lên cột đá và đã sắp đến chỗ cặp đôi người Trung Quốc, họ cũng ném sợi dây chuyền ra nhưng lần này lại không trúng gì cả, vì vậy người chồng chỉ có thể dùng cơ thể mình ôm chặt lấy vợ, thấy họ sắp bị xúc tu quấn lấy nhưng khoảnh khắc tiếp theo, những con quái vật đó lại dừng lại.
"Tôi để ý thấy chúng dường như đang kiêng dè điều gì đó, lúc đó tôi cũng không nghĩ nhiều, chỉ hét lên một tiếng, nhân cơ hội này tiếp tục trèo lên. Tuy nhiên chưa trèo được bao xa thì lại bị cặp đôi người Trung Quốc phía sau gọi lại."
…
"Cặp đôi người Trung Quốc gọi tôi lại, bảo tôi đi chậm lại, vì tôi leo nhanh nhất, sắp đến giới hạn của sợi dây rốn rồi, nếu leo thêm một lúc nữa thì họ không thể giữ cho sợi dây rốn cắm vào cơ thể được nữa. Nhưng tôi nào quan tâm đến chuyện này, những con quái vật bên dưới ngày càng nhiều, tôi chỉ nghĩ làm sao để nhanh chóng rời khỏi nơi quỷ quái này, nghe họ nói xong còn tăng tốc.