Ông lão thề thốt đảm bảo với Trương Hằng, tuy nhiên bốn người đi mãi đến tận sân ga vừa vào lúc nãy mà vẫn không thấy Trình Tư Hàm.
"Ở đây còn chỗ nào có thể trốn người không?" Trương Hằng hỏi ông lão đang ngây người ra.
"Nơi có thể trốn người vẫn còn khá nhiều, dù sao thì tuyến tàu điện ngầm này cũng đã xây xong hơn một nửa rồi nhưng chỉ có đoạn đường này mới khiến người ta rơi vào vòng lặp." Ông lão dường như cũng không ngờ kết quả lại như vậy, trước đó ông ta đã thề thốt đảm bảo với Trương Hằng rằng việc tìm thấy đồng đội của hắn không phải là vấn đề gì lớn nhưng không ngờ lại thất hứa, ông ta sắp xếp lại tâm trạng rồi mới trả lời.
Phạm Mỹ Nam vẫn luôn im lặng trên đường đi lúc này cũng lên tiếng:
"Thật ra chúng ta không cần quá lo lắng cho chị ấy, chị tôi đã không bị đoạn đường hầm này nhốt lại thì hẳn là chị ấy cũng không gặp nguy hiểm gì, chỉ là không kịp chào hỏi chúng ta rồi rời đi thôi, nếu các anh quen biết chị ấy lâu rồi thì sẽ biết chị ấy làm việc vẫn luôn như vậy, tôi hành tôi tố, ít khi để ý đến cảm nhận của người khác."