Còn khi nhìn thấy ba tên này xuất hiện, Di Lặc cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nhiệm vụ hắn ta gánh vác tối nay không nhẹ, cần lợi dụng Trương Hằng để dụ lực lượng chính của đội phản ứng khẩn cấp rời khỏi nhà ga, tạo điều kiện cho việc vận chuyển hàng hóa trở về tầng một, còn để phối hợp với hắn ta, một nhân viên chuyển phát khác cũng đã hy sinh, hai mươi phút trước Di Lặc đã nhận được tin, tên đó khi trà trộn vào nhà ga đã bị đội phản ứng khẩn cấp phát hiện và bắn chết.
Như vậy, mười nhân viên chuyển phát chỉ còn lại Trương Hằng và hắn ta, đội phản ứng khẩn cấp cũng không có lý do gì để không dồn hết lực lượng lên.
Nhưng trên thực tế cái gọi là chín giả một thật chỉ là lời nói dối mà ngài G tung ra mà thôi, trong mười nhân viên chuyển phát, chỉ có Di Lặc là người thực sự gặp mặt người giao dịch để hoàn thành giao dịch nhưng hắn ta cũng chỉ phụ trách khâu giao dịch, sau khi giao dịch hoàn tất thì hàng hóa không còn trên người hắn ta nữa.
Nói cách khác, mười nhân viên chuyển phát thực ra đều là mồi nhử có thể hy sinh, người vận chuyển hàng hóa trở về tầng một là người khác.