Nếu đổi lại là hai người, Trương Hằng tự hỏi mình có thể thẳng thắn thừa nhận như vậy không, đặc biệt là sau đó tiểu thư F còn đồng ý giúp hắn nói chuyện trước mặt ông G. Trương Hằng có thể cảm nhận rõ ràng được thiện ý mãnh liệt mà đối phương tỏa ra, hắn đã hỏi Từ Khiết, cô ấy cũng không biết ở Tân Thượng Hải 0297 cuối cùng có bao nhiêu người nhân bản nhưng số lượng chắc chắn không ít, Trương Hằng không biết tại sao tiểu thư F lại coi trọng hắn đến vậy.
Như thể nhìn thấu sự nghi ngờ của hắn, tiểu thư F sau đó mở lời giải thích: "Ngươi biết ở Tân Thượng Hải 0297 có bao nhiêu người nhân bản có thể tự thức tỉnh không?"
"Xin được chỉ giáo."
"Kể từ khi thành phố này được xây dựng, không quá một trăm người." Tiểu thư F nhàn nhạt nói: "Hơn nữa phần lớn đều giống như ta, đã từng chịu kích thích rất lớn từ bên ngoài, trong số đó những người có thể sống sót lại càng ít hơn, nhiều năm qua ta vẫn luôn cố gắng đánh thức những người đồng đội khác, tuy nhiên vì luật pháp liên quan và nguy cơ ký ức bị đọc, ta chỉ có thể dùng cách ám thị, phần lớn mọi người đều không có phản ứng gì với sự ám thị của ta, một số ít sẽ nghi ngờ về thân phận của mình nhưng chưa kịp suy nghĩ sâu hơn thì ký ức đã bị đặt lại, chỉ có một số rất ít người nhận ra sự thật."
"Trương Hằng hỏi: "Sau đó thì sao?"