Để tránh gây rắc rối cho bản thân hết mức có thể, Trương Hằng tất nhiên hy vọng có thể giải quyết rắc rối này trước khi Aulus chui vào đường hầm, vì vậy hắn mới chọn cách chiến đấu ẩn núp.
Cho đến nay, mọi chuyện diễn ra khá suôn sẻ, mặc dù không thể trực tiếp hỏi được tên nam tu sĩ về nơi ở của Aulus nhưng may là đền thờ cũng không quá lớn, Trương Hằng thu hồi [Mũi Tên Paris], tiếp tục đi dọc theo hành lang.
Đèn dầu trên vách đá hành lang không sáng như ở đại sảnh bên ngoài, chiếu bóng Trương Hằng lên tường, lắc lư trông có vẻ hơi rùng rợn.
Đặc biệt là xung quanh cách ba bốn bước lại xuất hiện một hai căn phòng đá, trông có vẻ khá lâu năm, hẳn là phòng ở của các tu sĩ cách đây vài trăm năm nhưng sau đó đền thờ đã được mở rộng vài lần, bây giờ các tu sĩ đã có chỗ ở mới, nơi này cũng trở thành nơi cất giữ hồ sơ và đồ lặt vặt.
Nhưng Trương Hằng đi một đoạn cũng phát hiện ra một số điểm bất thường, trước tiên là hắn đã đi một đoạn đường rất dài, có thể cảm nhận được địa thế liên tục thấp dần, thứ hai là ở đây có nhiều phòng đá hơn so với đền thờ Jupiter bên cạnh, hơn nữa nhiều phòng đá còn thông với nhau, giống như một mê cung vậy, vì vậy khi tìm kiếm, Trương Hằng cũng phải chú ý ghi nhớ đường mình đã đi.