Lúc đầu, Trương Hằng có hơi ngạc nhiên, bởi vì phải biết rằng đây là hoàng cung, có lẽ là nơi khó đầu độc nhất ở toàn bộ La Mã, huống hồ tối nay có nhiều khách đến dự tiệc như vậy, hiện tại xem ra chỉ có mình hắn trúng chiêu, điều này có nghĩa là kẻ đầu độc phải khống chế được tất cả các nữ hầu, hơn nữa đối phương còn chuẩn bị cho hắn một căn phòng.
Điều này có nghĩa là rất có thể Commodus biết chuyện này, hoặc ngay cả khi không biết cũng ngầm cho phép tình huống này xảy ra, nghĩ đến đây, Trương Hằng đã đoán được kẻ ra tay với hắn là ai, trái lại hắn cảm thấy nhẹ nhõm hơn.
Nữ hầu đỡ hắn lên phòng trên lầu, không giống như sự nguy nga tráng lệ của phòng tiệc bên dưới, căn phòng này trống trải, chỉ có hai chiếc ghế đối diện nhau.
Nữ hầu đỡ Trương Hằng ngồi vào một trong hai chiếc ghế, sau đó thắp đèn rồi lui ra ngoài.
Trương Hằng lập tức nhắm mắt lại, hắn tranh thủ thời gian cảm nhận tình trạng cơ thể mình, sau đó phân tích xem mình đã uống thứ gì, như vậy sau này hắn mới có thể cố gắng thể hiện giống như đã uống hết ly rượu đó.