CHƯƠNG 907: HY VỌNG CUỐI CÙNG CHƯƠNG 907: HY VỌNG CUỐI CÙNG Nhưng khi Trương Hằng đến gần, hắn phát hiện hơi thở của Faberikot vẫn rất đều, hắn chỉ bị dọa ngất đi mà thôi.
Trương Hằng lay người hắn, đánh thức Faberikot khỏi cơn ác mộng.
Lúc mở mắt, hắn suýt kêu lên theo bản năng, may mà Trương Hằng phản ứng đủ nhanh, bịt miệng hắn trước khi hắn kịp lên tiếng.
Khi nhìn rõ người trước mặt, Faberikot vừa kinh vừa mừng: "Ngươi trở lại rồi sao?"
"Ừ, sao ngươi lại ngủ ở đây?" Trương Hằng hỏi: "Hơn nữa còn đi chệch khỏi tuyến đường chúng ta đã định trước."