CHƯƠNG 905: PHÉP MÀU CUỐI CÙNG CHƯƠNG 905: PHÉP MÀU CUỐI CÙNG Trương Hằng nói xong còn đưa cho Faberikot một khẩu súng lục: "Khẩu súng này cho ngươi phòng thân nhưng nhớ cố gắng đừng nổ súng, nếu không ta cũng chưa chắc cứu được ngươi."
Faberikot không phải kẻ ngốc, lập tức hiểu ý của Trương Hằng.
Súng lục tuy có thể bảo vệ hắn ở một mức độ nào đó nhưng tiếng súng sẽ tiết lộ vị trí của hắn, nếu hắn bị phần lớn quái vật bao vây, Trương Hằng sẽ không vì cứu hắn mà tự đưa mình vào chỗ nguy hiểm.
Nói như vậy nhưng khẩu súng lục vẫn mang lại cho Faberikot một chút cảm giác an toàn.
Khi đối mặt với nỗi sợ hãi phi lý, tinh hoa công nghệ của nền văn minh nhân loại ít nhiều có thể mang lại một chút an ủi, đặc biệt nếu hắn bị những con quái vật đó chặn lại, không có súng thì chắc chắn sẽ chết, có súng thì vẫn có thể đánh cược một phen.