CHƯƠNG 290: GIÀNH LẠI ƯU THẾ CHƯƠNG 290: GIÀNH LẠI ƯU THẾ Hắn ta mượn danh nghĩa mang đồ ăn cho nô lệ da đen mang theo một nghe ngựa bánh mì quay trở về trang viên Terence, quản gia cảm thấy không hiểu thấu, giáo hội không phải không tiếp tế qua người cùng khổ, nhưng là dưới tình hình thông thường sẽ không tiếp tế tới trên đầu nô lệ da đen, bởi vì nô lệ da đen là vật riêng tư của chủ nhân, giáo hội làm như vậy chẳng khác gì không tiếng động kháng nghị chủ nhân nô lệ da đen không cho những nô lệ da đen này ăn no.
Có điều tiểu linh mục nói người đều là con dân của tạo hóa, không phân nghèo hèn phú quý ngược lại khiến quản gia cũng không phản bác được, mặc kệ như thế nào, những người dưới trướng Malcolm vẫn rất khách khí với những người thần chức này.
Hơn nữa những người này nguyện ý buông tha cuộc sống ở Anh hoặc là thuộc địa, chạy đến thế giới dã man cằn cỗi lạc hậu này vẫn rất là cho người ta kính nể.
Hơn nữa tiểu linh mục cũng là khách quen của trang viên, quản gia cũng không làm sao kiểm tra một xe ngựa bánh mì kia liền cho đi.
Mà lúc này trên thực tế tiểu linh mục đã khẩn trương muốn cắn đầu lưỡi của mình.