"Hắn ta đúng là đã làm rất nhiều chuyện xấu nhưng dù sao đi nữa, Seth cũng là một trong chín vị thần trụ cột của Ai Cập, chuyện của thần linh thì tự nhiên phải do thần linh giải quyết, đây cũng là một trong những nhiệm vụ của ban tổ chức."
"Nếu ban tổ chức thực sự thực hiện tốt nhiệm vụ của mình thì hôm nay đã không cần ta ra tay." Trương Hằng nhàn nhạt nói.
An không khỏi ngẩn người nhưng dù sao hắn cũng là thẩm phán trưởng, rất nhanh đã lấy lại tinh thần, lắc đầu nói: "Seth đã rơi vào tay ta, ta cũng sẽ trừng phạt hắn ta thích đáng, dù thế nào cũng không thể để một phàm nhân hành hình riêng được."
"Vậy thì xem ra hôm nay chúng ta không thể thống nhất được rồi." Trương Hằng cũng không bất ngờ với kết quả này, đối phương tuy là do ban tổ chức phái đến bắt Seth nhưng rõ ràng là muốn bắt sống Seth chứ không phải giết chết Seth, nhất là ban tổ chức còn muốn moi ra từ miệng Seth tung tích của thần điện thoại.
An gật đầu, lúc này hắn cũng đã chú ý đến sự bất thường của khẩu súng lục trên tay Trương Hằng, bởi vì dù là Seth hay thị vệ của hắn, với thể chất của họ thì lẽ ra dù có trúng đạn cũng không nên bị thương nặng như vậy.