…
"Lần đầu gặp mặt, thực ra tôi không thích cậu ta lắm, thậm chí còn cân nhắc xem có nên dùng cái cuốc băng của mình đập vào đầu cậu ta không, xét cho cùng thì theo tình hình lúc đó, đây mới là lựa chọn bình thường nhất."
"Đúng vậy, vậy tại sao sau đó anh lại thay đổi ý định?" Ông lão lấy một gói kẹo mềm Randoms từ trong túi ra, xé bao bì, lấy một nắm ném vào miệng.
"Vì vợ tôi, từ nhỏ đến lớn cô ấy là một người vô tư vô lo, ngày nào cũng sống mơ mơ màng màng, thích đẩy mọi vấn đề cho người bên cạnh giải quyết, chẳng khiến người ta yên tâm chút nào nhưng lại có một loại trực giác bẩm sinh, cô ấy chưa từng bước sai một bước nào trong mọi chuyện lớn trong đời, tôi vẫn luôn cho rằng đây cũng là một loại năng lực siêu nhiên, cho đến khi chúng tôi kết hôn, tôi mới có được câu trả lời cho câu hỏi này."
"Là gì?" Ông lão cũng thấy hứng thú, vừa nhai kẹo mềm vừa hỏi.