"Nếu con biết vứt ở đâu thì đã nhặt về rồi." Trương Hằng nói.
"Cũng đúng, thôi bỏ đi, con đến đúng lúc lắm, đúng lúc mẹ nấu ăn ngon, có thể may mắn được nếm thử món ngon trên đời, ngày mai cùng đi mua điện thoại cho con, mẹ cũng định mua một cái máy đánh trứng."
Cha Trương ở phía sau, lấy hành lý của Trương Hằng từ cốp xe ra, đúng lúc này điện thoại của ông reo, cha Trương liếc nhìn tin nhắn nhận được, sau đó nói: "Hai người ăn trước đi, viện nghiên cứu có chút việc cần tôi qua một chuyến."
"Bây giờ sao?" Mẹ Trương hỏi: "Nhưng mà cơm của ta sắp xong rồi."
"Xin lỗi, hẳn là có liên quan đến bài luận ta chuẩn bị gửi, khá gấp, yên tâm, ta sẽ nhanh chóng quay lại, hai người đừng ăn hết, để lại chút cơm cho ta." Cha Trương vừa nói vừa xoa mũi, rồi lại mở cửa xe.