"Sau đó chúng như nhận được mệnh lệnh gì đó, cùng nhau lao về phía tôi, lúc đó tôi không quá sợ hãi, vì tôi biết đây chỉ là trong mơ, thực ra chúng không thể làm hại tôi, đặc biệt là với kinh nghiệm vào mơ trước đây của tôi, chỉ cần cảm xúc của tôi dao động mạnh, tôi sẽ rời khỏi giấc mơ của mục tiêu nhưng lần này tình hình hoàn toàn khác với trước, chúng bắt được tôi, tôi không thể giãy giụa, sau đó chúng cũng kéo tôi đến trước cái giếng đó.
"Một người trông như thủ lĩnh đi về phía tôi, dùng dao mổ ngực tôi, đặt tôi và những vật hiến tế đó cạnh nhau, tôi cảm thấy... rất đau, bên tai toàn là tiếng kêu rên nhưng tôi không tỉnh lại, cũng chính lúc đó tôi nhận ra có lẽ đã xảy ra vấn đề gì đó, sau đó khi nghi lễ của chúng tiếp tục diễn ra, cuối cùng tôi cũng nhìn thấy thứ trong giếng."
"Bà đã nhìn thấy nó trông như thế nào chưa?" Trương Hằng hỏi.
"Rất tiếc, tôi chỉ liếc qua, không nhìn rõ lắm nhưng chắc chắn thứ bên trong không phải là con người."
Ngay cả khi không cần [Nhẫn Thề Ước], Trương Hằng cũng có thể nhận ra lão pháp sư không nói thật, rồi liên hệ với ánh mắt mà Kunayu nhìn hắn trước đó, Trương Hằng đoán rằng thứ mà Kunayu nhìn thấy trong giếng tám phần mười là có liên quan đến hắn nhưng Kunayu đã chọn cách che giấu, đối với lão pháp sư thì điều này tất nhiên không có lợi gì nhưng lại có thể khiến những người khác trong bộ lạc không thù địch với Trương Hằng.