Điều này khiến Trương Hằng hơi bất ngờ, bởi vì bọn người này cũng đi cùng họ một đoạn đường, rõ ràng là muốn biết hắn và Tùng Giai tại sao lại đi tìm Bác sĩ Baker nhưng bây giờ vấn đề này bọn họ vẫn chưa có câu trả lời, chẳng lẽ là vì đã hết kiên nhẫn rồi, dứt khoát dùng biện pháp mạnh sao?
Nhưng như vậy lại giúp Trương Hằng tiết kiệm công sức, nghe thấy tiếng phá cửa, hắn không hề vội vàng, thậm chí còn có thời gian dặn dò Tùng Giai đang biến sắc mặt bên cạnh: "Cô ở đây, đừng chạy lung tung, lát nữa có lẽ còn phải nhờ cô giúp tôi làm phiên dịch."
Nói xong, Trương Hằng đẩy cửa phòng ngủ chính ra, đi ra ngoài, hắn đến hành lang tiện tay khóa trái cửa phòng sau lưng, rút chìa khóa, bỏ vào túi mình.
Mà lúc này, cánh cửa lớn bị đập rơi mới vừa bị người ta đập mở nhưng bọn người kia cũng khá thận trọng, có lẽ là sợ có bẫy nên không lập tức xông vào.
Vì vậy, Trương Hằng đặt chiếc túi du lịch mình đang xách xuống đất, lấy ra một khẩu súng lắp ghép Lego.