Nhưng có Khâu Minh ở đây, đơn xin của Trương Hằng và Cừu Điện Tử được phê duyệt rất nhanh.
Sau khi nhận được vé, ba người theo chỉ dẫn đi vào phòng chờ tương ứng, chỉ là nơi này cũng rất vắng vẻ, ngoài họ ra chỉ có sáu bảy người chuẩn bị đến không gian tầng năm rải rác.
"Đừng nhìn lung tung." Khâu Minh dặn dò Cừu Điện Tử đang nhìn đông ngó tây:
"Đừng quên thân phận hiện tại của các người, có rất nhiều nhân viên công ty đến tầng năm, đừng để họ phát hiện ra sơ hở."
"Anh cũng tốt bụng thật đấy nhưng có thực sự là vì chúng tôi không?" Cừu Điện Tử nửa tin nửa ngờ nhưng vẫn làm theo lời Khâu Minh thu hồi ánh mắt, nhìn thẳng về phía trước.