Những phán đoán trước đó của số 8, tuy nhiên bây giờ hắn cũng có chút dao động, Trương Hằng giải quyết gọn gàng hai đồng đội của hắn, hơn nữa không hề phát ra tiếng động, cứ như một bóng ma ẩn núp trong làn khói, điều mà số 8 không hiểu là, cho dù Trương Hằng cũng được trang bị máy dò cảm biến nhiệt thì làm sao có thể nắm bắt chính xác động tĩnh của nhiều người như vậy, đồng thời dường như hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi làn khói mà đi lại tự do.
Hơn nữa lúc này hắn cũng đã nhận ra rằng trong ba người của đội phản ứng khẩn cấp, chỉ có hắn sống sót đến cuối cùng không phải là ngẫu nhiên, so với số 2 và số 3, trước đó hắn đã bị súng bắn tỉa bắn trúng hai lần, thân thủ và khả năng hành động đều phải giảm đi, vì vậy Trương Hằng mới để hắn lại cuối cùng nhưng vấn đề là làm sao đối phương có thể nhận ra rõ ràng từng người trong làn khói dày đặc?
Cộng thêm số 6 và số 9 trước đó liên tiếp thất thủ, khiến số 8 thậm chí còn nghi ngờ toàn bộ chiến dịch tối nay, đến nước này hắn đã không thể không chấp nhận kết quả thất bại.
Trong lòng số 8 nảy sinh ý định rút lui nhưng chưa kịp mở lời thì ngay sau đó tiếng súng lại vang lên.
Lần này tiếng súng rõ ràng không còn là ghi âm nữa, số 8 có thể nghe ra người nổ súng đang ở gần họ, hơn nữa còn đang di chuyển với tốc độ cao, vì vậy số 8 cũng lập tức bắt đầu bắn trả về phía có tiếng súng, lúc đầu hắn còn cảm thấy hơi kỳ lạ, từ những lần tấn công trước đó của Trương Hằng có thể thấy, mục tiêu của hắn luôn rất rõ ràng, phân biệt được chính phụ.