"Không, con gái anh ta tồn tại, con gái là động lực để Liêu Minh phấn đấu, hơn nữa hai người còn định kỳ gặp nhau, cô bé chắc chắn phải tồn tại, như vậy Liêu Minh mới có động lực để làm việc điên cuồng." Trương Hằng dừng lại một chút: "Nhưng có một điểm ngươi nói đúng, đúng là có người không tồn tại."
"Ai?"
"Vợ cũ của Liêu Minh." Trương Hằng nói: "Liêu Minh là sau khi ly hôn mới đưa con gái đến Tân Thượng Hải 0297, vì vậy ở thành phố này cũng không có bạn bè và người thân quen biết anh ta và vợ cũ trước đây."
"Tình huống này chẳng phải rất bình thường sao, lúc chúng ta mới gặp nhau ta đã nói với ngươi đây là một thành phố trẻ, mọi người đến đây để tìm việc và cuộc sống tốt hơn, tất nhiên, cũng có người muốn bắt đầu lại từ đây."
"Đúng vậy nhưng ta đã hỏi giáo viên chủ nhiệm của con gái Liêu Minh, từ khi con gái Liêu Minh chuyển đến trường tiểu học này một năm trước, mẹ cô bé chưa từng đến thăm, dù chỉ một lần."