Một đòn chí mạng!
Kẻ thích khách bị giết thậm chí còn không nhận ra mình đã trúng kiếm, đã bị đâm thủng người, còn Trương Hằng thì mượn cái xác ngã chúi về phía sau rút thanh bảo kiếm Ba Tư trong tay ra, hướng tới tên thích khách thứ hai.
Có bài học của đồng đội trước đó, tên thích khách thứ hai rõ ràng thận trọng hơn nhiều, hắn cũng đã phát hiện ra người chặn trước mặt mình là nhà vô địch đấu sĩ của đấu trường Flavian, đang nghĩ xem nên tấn công từ đâu, không ngờ đối phương đã ra tay trước một bước.
Trương Hằng vung kiếm chém vào cổ tên thích khách thứ hai nhưng tên này phản ứng cũng rất nhanh, lập tức giơ thanh đoản kiếm trên tay lên, đỡ chuẩn xác cú chém của Trương Hằng, tên thích khách mừng thầm, cho rằng nhà vô địch đấu sĩ cũng chỉ đến thế nhưng niềm vui của hắn chỉ kéo dài chưa đầy nửa giây, khoảnh khắc sau đã thấy hàn quang lóe lên, Trương Hằng đã dùng một thanh kiếm khác cắt đứt cổ họng hắn.
Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, Trương Hằng đã hạ gục hai tên thích khách xông lên phía trước, gần như không tốn chút sức lực nào, còn khi hắn chặn tên thích khách thứ ba thì hai đội cấm vệ quân phía sau cũng đã chỉnh đốn xong hàng ngũ, xông tới.