"Một đứa con nít cơm không đủ no khoa tay lung tung, ngươi cũng tin được à?" Tiền Vô Lượng ngẩng đầu hỏi.
"Lắng nghe góp ý có thể đủ cơm ăn, hiểu không?" Ngụy Vũ thu người về trên kiệu, lại gác chân bắt chéo, nói một cách sâu xa.
"Hừ, ta cũng không biết ngươi tới đây làm gì, chim không thèm ị, nói không chừng còn có linh dị chiếm cứ." Tiền Vô Lượng bất mãn nói.
"Không phải ngươi cũng đã đến rồi sao."
"Đó là do ngươi lừa gạt, sơn đại vương của ta vốn là một công việc rất có tiền đồ, sớm muộn có một ngày, ta sẽ tính sổ với ngươi."