"A?"
Thôi Diễm trợn to hai mắt, ria mép khẽ run rẩy, cả kinh nói: "Như vậy còn có thể có cảm giác sao?"
"Có thể ~ a!" Tần Hà cắn răng, đợi cơn đau đớn dịu đi, theo bản năng hắn lại muốn túm lấy Thôi Diễm chất vấn.
Nhưng mà ngay sau đó, hắn "ngao" một tiếng, lại ôm lấy chân của mình.
"Ôi... Đậu móa, lại giẫm lên! ~"