Lúc này Tần Hà mới cẩn thận quan sát kỹ "ông lão" áo trắng trước mặt mình, từ lúc bắt đầu vào cửa, nên nói tác phong làm việc của ông lão này như thế nào đây.
Nói đi là đi, nói leo cầu thang liền leo cầu thang, dứt khoát mà linh hoạt, hơi có dáng vẻ sấm rền gió cuốn.
Toàn bộ hành trình cũng luôn thúc giục Tần Hà không ngừng, hoàn toàn không giống như một "ông già" hành động chậm chạp, nói năng rề rà.
"Ngươi bao lớn?" Tần Hà hỏi.
"Dựa theo tiêu chuẩn tuổi thọ của người bình thường, ta mới mười tám tuổi." Thôi Diễm vuốt vuốt bộ râu trắng như tuyết, trên mặt dâng lên mấy phần thần thái.