Mấy ngày sau, thương hội Tử Kinh, gần trưa.
Đỗ Tử Đằng bẻ bẻ cổ, kéo một cái ghế qua ngồi xuống, lại uống một hơi cạn sạch chén nước trà bên cạnh.
Tiết trời tuy đã sang thu nhưng thời tiết vẫn oi bức khó chịu, từ sáng sớm y đã nước bọt tung bay, cò kè mặc cả đến tận buổi trưa, Đỗ Tử Đằng chỉ cảm thấy cuống họng mình bốc khói.
Cũng may cuối cùng cũng đã gần xong xuôi, đám người săn yêu vây trước cửa thương hội đã dần dần tiêu tán.
Bận rộn làm việc cho tới chưa, thu mua một đống lớn vật liệu, nhưng giá tràn không cao.