Mấy ngày sau, trước phòng thiêu thi số bảy.
Giữa không trung trước cửa đột nhiên dập dờn ra từng gợn sóng nước, ngay sau đó gợn nước dần dần tản ra, khuếch trương thành một cái động tối đen như mực.
Ngay sau đó, một thứ nho nhỏ nửa đen nửa trắng từ bên trong rớt ra.
Dáng vẻ hết sức kỳ lạ, như là một hòn đá cuội, phía trên còn có một khối nhỏ sáng bóng.
Nó di chuyển, bò về phía cửa lớn phòng thiêu thi số bảy, tốc độ không nhanh không chậm, cũng vào lúc này, cái động đen như mực kia cũng chậm rãi đóng lại, sau đó biến mất không còn thấy gì nữa.