Qua chốc lát sau, chúng nhân chúng thú một đường chạy vội, đi tới trước Thiên Tru Phủ.
Thời khắc này, tòa phủ viện Thiên Tru Phủ to lớn đã bị một màn ánh sáng màu xanh da trời bao phủ.
Màn sáng như là mặt kính rung động, tầm nhìn bị bóp méo, nhưng vẫn có thể lờ mờ trông thấy bóng người mờ mờ ảo ảo bên trong, như lâm đại địch.
Lamborgh bốn vó cọ đất, tóe lên tia lửa, lưu lại trên mặt đá xanh bốn vết trầy kéo dài, dừng lại trước màn sáng hơn trăm bước.
Kiệu của Ngụy Vũ bị rớt lại rất xa, nhưng sau mười mấy hơi thở cũng đã đi đến bên cạnh.