"Lão Phùng, nếu liên quan đến lĩnh vực công nghiệp thì tôi chắc chắn sẽ không từ chối nhưng lễ hội du lịch này thì thật sự... Hay thế này, tôi sẽ không lên sân khấu nhưng tôi sẽ đảm bảo sẽ tìm một vị khách quý quan trọng thay tôi đọc diễn văn, được không?" Một lúc im lặng trôi qua, người ở đầu dây bên kia mới lại lên tiếng.
"Ông giúp tôi mời khách quý?" Phùng Thư Vũ có chút do dự.
"Chúng ta là bạn bè bao năm, chuyện của ông cũng là chuyện của tôi, tôi mời hay anh mời cũng không khác gì nhau." Giọng nói lại vang lên từ đầu dây bên kia.
"Vậy... vậy cũng được, nhưng cho dù ông có đọc diễn văn hay không thì cũng phải đến nhé! Đến lúc đó, tôi sẽ dẫn ông đi cảm nhận phong tục tập quán của thôn Băng Hồ chúng tôi." Nghe đến đây, Phùng Thư Vũ không nói gì thêm, trực tiếp đồng ý.
"Ông cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ đến! Tôi thực sự rất tò mò, rốt cuộc vùng Tây Bắc này là nơi nào mà có thể khiến anh từ bỏ Yến thành mà chuyển hẳn đến đó." Giọng nói ở đầu dây bên kia có thêm một chút cảm khái.