"Thời đại đã khác rồi! Thật lòng mà nói, bây giờ trường chúng tôi phải đi vay để trả tiền lương của giáo viên! Nếu tháng 7 năm nay không thể tuyển sinh ít nhất năm trăm sinh viên, Học viện Hành Tri chắc cũng... giải tán thôi." Bàng Minh Chí cầm chai nước khoáng trên đầu giường lên uống một ngụm, giống như như đang nốc rượu giải sầu vậy.
"Giải tán? Lão Bàng, đừng đùa! Đây không phải phong cách của anh... Khó khăn chỉ là tạm thời, rồi cũng sẽ qua thôi." Nhìn thấy người bạn cũ của mình như vậy, Tả Học Trung cau mày, lộ rõ vẻ mặt lo lắng.
Khi tốt nghiệp đại học, bốn anh em cùng phòng ký túc xá bọn họ tràn đầy nhiệt huyết, thề sẽ tạo dựng một sự nghiệp riêng cho mình.
Sau đó, hai người đi phát triển ở miền Nam, một người thành lập trường đại học ở Lan thị, ông ta thì trở về quê hương.
Trước đây, mỗi lần gặp nhau, Bàng Minh Chí lúc nào cũng tràn đầy năng lượng, tự tin, ngay cả khi gặp khó khăn cũng có cảm giác "kiên cường bất khuất".