“Cậu càng không cần phải lo lắng về vấn đề mặt bằng đâu, cứ mua cái cần mua, thuê cái cần thuê. Suy cho cùng, cho dù ở thành phố hay ở huyện, rất nhiều đơn vị hành chính đều đang thuê mặt bằng làm việc.” Tả Học Trung cười nói.
“Vậy thì tôi không còn vấn đề gì nữa!” Từ Hành gật đầu.
“Ừm, nếu có gì cần trao đổi thì cứ liên lạc với tôi nhé. Tôi thật sự hy vọng khu kinh tế thôn Băng Hồ có thể sớm trở thành một khu kinh tế đúng nghĩa, phát triển nhanh chóng và sánh vai các quận, huyện khác trong vòng mười năm tới.”
“Lần này thôn Băng Hồ hoàn toàn là nhờ vào may mắn mới có thể lọt vào top 100 thôn làng toàn quốc, bản thân chúng tôi cũng biết rõ trình độ của mình. Đừng nói là mười năm, cho dù có thêm hai ba mươi năm nữa thì thôn Băng Hồ chúng tôi cũng khó mà đuổi kịp các quận, huyện khác. Chưa nói đâu xa, dân số thường trú chính là một điểm yếu của thôn Băng Hồ.” Từ Hành nghiêm túc đáp lời.
“Đừng nhụt chí! Cậu còn trẻ, chỉ cần cố gắng thì vẫn còn nhiều cơ hội, tôi rất tin tưởng cậu! Thực ra, ngay cả khi khu kinh tế thôn Băng Hồ có thể bắt kịp các quận, huyện khác trong vòng hai mươi năm, thì cũng đã là rất giỏi rồi.” Tả Học Trung nói ngay.