"Hả? Lão Tiết, anh liên hệ được ba mươi con lạc đà?" Vừa nghe Tiết Vũ Điền nói vậy, mọi người lập tức nhìn về phía anh ta.
"Ừ! Chỉ là bên đó yêu cầu thanh toán bằng tiền mặt, mà bây giờ tài khoản của chúng ta không có nhiều tiền như vậy." Tiết Vũ Điền gật đầu.
Trước đó, tài khoản của khu cắm trại còn hơn năm trăm nghìn, nhưng kể từ khi bọn họ xây dựng nhà ở cho anh em tài xế, trang trại nuôi và ký túc xá nhân viên, thì số tiền trong tài khoản chỉ còn lại vài chục nghìn.
Mặc dù trạm xăng và Di Viên, v.v. vẫn luôn cung cấp dòng tiền, nhưng cũng chỉ đủ để bù đắp cho chi phí tiêu dùng hàng ngày của một số dự án.
“Cái này không sao, bảy buổi team building của các công ty mà chúng ta đã lên lịch trước đó sẽ lần lượt bắt đầu vào ngày kia. Chi phí tiêu chuẩn của cả bảy buổi đều là một triệu hai, tính ra chúng ta sắp sửa có thêm tám triệu tư rồi. Trừ đi chi phí, thì ít nhất cũng lãi khoảng bảy triệu tiền, điều này có thể giảm bớt được nhiều áp lực tiền bạc cho chúng ta. Chỉ có điều, lão Tiết, anh phải vất vả rồi, nếu như anh ở nơi khác thì chắc chắn có thể kiếm được không ít.”