"Mã tổng, không được! Bên chúng tôi nói bao nhiêu là bấy nhiêu thôi.” Từ Hành nghe vậy thì vội vàng ngăn cản.
"Sao thế? Từ tổng, có phải anh chê ít không?” Mã Hữu Thắng cứng cổ, hoàn toàn là trạng thái say khướt.
"Mã tổng, không phải tôi chê ít, mà là quá nhiều!” Từ Hành lập tức đáp lại.
"Quá nhiều? Từ tổng, không giấu gì cậu, chúng tôi có khi đi một chuyến đến câu lạc bộ cao cấp, mỗi lần đều tiêu tốn mấy trăm nghìn! Nhưng nội dung bên đó căn bản không phong phú bằng bên cậu.” Mã Hữu Thắng chu môi, ra hiệu cho Thân Châu Âm nhanh chóng chuyển tiền.
"Mã tổng, điều kiện bên chúng tôi như thế nào tôi biết, sao có thể so sánh với người ta?" Từ Hành cười khổ.