"Bắn súng sơn?" Chung Nhược Phi hơi sững sờ.
"Ừm!"
"Tước đây bọn anh đã từng cân nhắc việc xây dựng một khu trò chơi bắn súng sơn, nhưng lại cảm thấy không phù hợp lắm. Hiện tại, bọn anh dự định tập trung phát triển theo hướng 'cung điện về đêm', muốn làm nổi bật vẻ đẹp lung linh huyền ảo của thôn Băng Hồ trong màn đêm, kết hợp với cảnh hoàng hôn trên Lầu Quán Tước. Nếu làm khu bắn súng sơn, thì bọn anh phải giữ lại mấy đống đổ nát kia..." Chung Nhược Phi nhìn Phù Vũ.
Trước đó, Tiết Vũ Điền cũng từng đưa ra ý tưởng này. Nhưng đáng tiếc, ý tưởng này đã bị gác lại do không phù hợp với phong cách tổng thể của thôn Băng Hồ.
"Hóa ra là các anh lo lắng về điều này? Thật ra không cần thiết đâu." Nghe vậy, Phù Vũ lập tức xua tay.