“Với tác phong trước nay của thôn Băng Hồ, thì đoàn kịch của bọn họ cũng không đến nỗi tệ, nhưng chắc chắn có sự chênh lệch so với những đoàn kịch lớn.” Một người vừa nói vừa lắc đầu
Một người khác bâng quơ tiếp lời: “Bất quá, mọi người cũng nên cảm thấy hài lòng thôi! Huyện A Tắc chúng ta bao nhiêu năm nay không có bất kỳ buổi biểu diễn hí kịch nào, bây giờ có thì đã tốt lắm rồi. Hơn nữa, đoàn kịch của thôn Băng Hồ chắc là sau này sẽ thường xuyên biểu diễn.”
“Cũng đúng, nhưng liệu bọn họ có thu tiền không nhỉ?” Ông lão gật đầu đồng ý rồi lại nói.
Nghĩ lại những ngày tháng xưa cũ được xem hí kịch vào buổi tối, ông lão không khỏi bồi hồi.
Hàng xóm láng giềng mua vé hí kịch, sau đó cùng nhau mang ghế ra trước sân khấu rồi ngồi xem từ trưa đến tối, sau khi xem xong lại rủ nhau đi ăn rồi mới về. Bao nhiêu năm trôi qua, những hình ảnh đó vẫn vẫn luôn in đậm trong tâm trí ông.