"Vĩ Hỏa Hổ, Hải Dạ Xoa, Hứa Quy Đao, Trì Trung Kiếm, thảy đều là anh hùng hảo hán lừng danh đã lâu, một sông hai bờ ba núi không ai không nghe danh, nhưng trớ trêu thay, mạnh trong mạnh lại có kẻ mạnh hơn, một núi lại cao hơn một núi..."
"Lạc Diệp Long Quyển, ngân quang chợt lóe, Hứa Quy Đao, Trì Trung Kiếm bị cuốn ngược ra ngoài, ngoảnh đầu nhìn lại, một cây đại thương rung bật như rồng, quần sơn xôn xao..."
"Chư vị khách quan, Lang Yên Nhị Thập Bát Tú là gì?" Lão già râu dê nhấc chân đạp ghế, ngón tay chỉ lên trời, "Là sao Vũ Khúc trên trời giáng xuống trần thế! Giáng xuống nhân gian này để trị bất bình!"
"Nói bậy!" Có kẻ vây xem hò reo, "Võ cử ba năm một lần, mỗi lần hai mươi tám người, sao Vũ Khúc chẳng phải chỉ có một sao?"
"Đó là thần thông hiển thánh, pháp môn huyền diệu hóa thân vạn ngàn..."