"Đến rồi?". Hạng Phương Tố cầm chỗ bánh bao còn lại nhét vào miệng, hai ba miếng liền nuốt hết, bước đến mép thuyền nhìn xuống một vòng:
"Ân? Sao không có gì thay đổi nhỉ?"
Lương Cừ giơ tay chỉ vào chỗ sóng nổi lên.
Hạng Phương Tố nhô nửa người ra khỏi lan can, nhìn từ xa thấy trên đỉnh đầu Cóc du kích nằm sấp một con Cóc già.
Cóc già co lại tứ chi, giống như một con mèo béo ngủ đông, hai con mắt trừng đến căng tròn, một khắc càng không ngừng nhìn quanh sông lớn.