Lương Cừ đứng trên cột buồm cao cao, dù con thuyền có lắc lư thế nào thì dưới chân cũng như mọc rễ.
Mắt vàng sáng lên, quan sát toàn cục, chỉ huy đội thuyền một cách có trật tự.
“Lão Tống, lão tách đội thuyền thành ba nhóm, chia hai nhóm ra tới trấn Thương Tập ở phía đông….”
“Tách thanh niên trai tráng ra! Đừng xếp chung một chỗ với phụ nữ và trẻ em!”
“Lão Tống! Phái mấy người vào khoang thuyền vác mười bao gạo ra nấu chấu, không được lấy nhiều hơn, nhớ đừng nấu đặc quá, mỗi người một bát, không đói chết là được, thanh niên trai tráng thì chia thêm một bát nữa, để bọn họ ăn xong thì giúp sức làm việc!”